Tự học Excel và vài tài liệu cập nhật

Vài tài liệu và hướng dẫn hữu ích khi tự học Excel:

1. Microsoft Excel Data Analysis and Business Modeling (2016)

https://drive.google.com/file/d/1VRG5QMu5SwUOBiwOqwdg53tygq_Oclfy/view?usp=sharing

2. Gõ tiếng Việt trong marco hoặc VBA của Excel:

https://blog.hocexcel.online/go-tieng-viet-trong-vba-su-dung-msgbox-co-ho-tro-unicode-trong-vba.html

3. Excel VBA for dummies 3rd edition:

https://drive.google.com/file/d/1E9hgMyB1ux2KQjsvci4nvspqtUbVQUka/view?usp=sharing

4. Tài liệu thi MOS 2013:

https://drive.google.com/file/d/1XIKYOIHfCRpByDV0-4A0l4gEdq3TD-6O/view?usp=sharing

5. Ebook Bắt đầu với VBA cơ bản 2017 – Nguyễn Đức Thanh

https://drive.google.com/file/d/1EMqk3gzwtSyh4wbIpVlA63TU-WGNNttl/view?usp=sharing

Một buổi sáng đi hiến máu

Chủ nhật vừa rồi (5/6) mình có tham gia hiến máu tại Viện huyết học và truyền máu trung ương. Hôm trước khi đi thì có thấy chương trình “Dân văn phòng hiến máu vì bệnh nhân Thalassemia”, có vẻ truyền thông rầm rộ các kiểu, mình cũng có đăng ký.

Sáng Chủ nhật, sang đến viện là đúng 8h, các bạn tình nguyện viên, ban tổ chức đã đến khá đông, có cả bàn tiếp đón gần cổng. Thế nhưng mình ra bàn đó hỏi đăng ký hiến máu ở đây phải không, thì dù có tới 4-5 bạn tình nguyện viên đang ở đó, nhưng chẳng ai trả lời 1 câu. Chán tập 1.

Nhìn quanh thì thấy sân khấu của chương trình ở sảnh chính nhưng khá khuất tầm nhìn. Có 1 standee hướng dẫn quy trình hiến máu khá đẹp và màu mè, nhưng để theo hướng của sân khấu nên nếu đi từ cổng vào thì chẳng thấy luôn. Các bạn tình nguyện viên khá tích cực tự sướng và chụp hình cho nhau :v

Vốn không thích nơi ồn ào và đã từng hiến máu ở đây nên mình lên tầng 2 luôn. Trên tầng 2 có hẳn 1 dãy bàn dài với vài tập form đăng ký hiến máu, cảm thấy có hi vọng hơn chút. Thế nhưng cũng như ở tầng 1, tình nguyện viên thì nhiều nhưng hỏi chẳng ai hướng dẫn gì. Quan sát 1 chút thì hình như khâu chuẩn bị chưa xong, các bạn đang nháo nhác đi tìm bút để người đến hiến máu điền thông tin, rồi đi tìm ai đó,… Chán tập 2.

Có vẻ khâu chuẩn bị chưa tốt và văn hóa đúng giờ chưa có ở chương trình này.

Khi vào khu vực hiến máu do viện quản lý thì mọi thứ tốt hơn hẳn, các nhân viên hướng dẫn nhiệt tình, tư vấn hiến máu hay tiểu cầu,… Khá thú vị là các nhân viên ở viện nói nhóm máu B đang “thừa”, chắc do những người nhóm máu B có sức khỏe khá tốt :))

Phần hiến máu thì ai cũng như ai thôi, không có nhiều cái để kể.

Lúc mình về là hơn 9h, mặt trời đã lên vài con sào và cái nắng khủng khiếp những ngày này thì ai ở HN cũng biết thế nào rồi, nhưng khâu khai mạc chương trình hình như vẫn chưa xong. Nói chung hơi dị ứng với những thứ hình thức, không có nhiều ý nghĩa thực tế như vậy. Những người đã có ý định đến hiến máu thì chẳng cần cái chương trình khai mạc hình thức kia, hiến máu xong thì nghỉ ngơi rồi còn về sớm, những ngày nắng như đổ lửa thế này người bình thường còn mỏi mệt nữa là vừa hiến máu xong.

Lần sau chắc sẽ tự đi hiến máu, khỏi đăng ký hay đi theo chương trình gì, đỡ mệt và ức chế.

Vô đề 1

Dạo này xã hội nhiều sóng gió, trong lòng cũng nhiều suy nghĩ.

Trước đây đã từng đọc trên triethocduongpho một bài đại ý là tiếng nói phản biện trong XH VN thì nhiều, nhiều người viết ra, nhưng chắc chỉ có người viết ra và một số rất ít người chịu đọc, suy ngẫm; hầu hết đều lướt qua ngay khi thấy tiêu đề mang tính triết học một chút để rồi đọc những thứ như ca sỹ này kia mặc gì, ăn gì, ném đá theo bầy…

Tết đến xuân sang thì nhà nhà, người người đi lễ hội. Thử hỏi mấy ai tìmhiểu xem đền đó, chùa đó thờ ai, từ bao giờ, lịch sử của chùa đó ra sao? Thử hỏi có ai trăn trở nội dung trên mấy tấm bia đá cổ bị vứt chỏng chơ vào góc nào đó của chùa, đền viết cái gì? Hay chỉ kể với nhau chùa đó to lắm, tượng đẹp lắm là hết. Chắc sau này người ta sẽ hỏi nhau chùa/ đền ở quê anh rộng bao nhiêu m2, mấy tầng?

Trên mạng thì cái gọi là bình luận nhiều, ném đá lắm nhưng chẳng thấy mấy bình luận mang tính suy luận, dựa trên cơ sở khoa học mà toàn thấy kêu gào, thể hiện cảm xúc của bản thân.

Hôm nay đọc quyển “Khuyến học” cua Fukuzawa Yukichi lại thấy viết: 
“Dân ngu tự chuốc lấy chính sách bạo tàn. Người dân tử tế nghiêm túc thì chính phủ cũng buộc phải tử tế, nghiêm túc. Nước Nhật chúng ta có dân, trên dân có chính phủ. Phẩm cách của dân rơi vào vòng ngu tối, vô học thì luật pháp của chính phủ cũng trở nên hà khắc. Nhưng nếu quốc dân có chí học hành, tiếp thu văn minh thì không có cách nào khác, chính phủ cũng sẽ phải quảng đại, nhân đạo. Luật nước hà khắc hay quảng đại hoàn toàn tùy thuộc vào thái độ, phẩm cách của quốc dân…
Tục ngữ có câu:”Đọc Luận Ngữ mà không biết luận ngữ” (không biết ý nghĩa của lời lẽ, ngôn từ). Tức là dù có nhồi nhét đầy tri thức trong đầu, nhưng không thể ứng dụng vào hành động thực tế thì cũng vô nghĩa.
Dù có thuộc làu làu truyện xưa tích cũ nhưng không biết giá một ký gạo, một mớ rau là bao nhiêu.
Dù có hiểu biết cặn kẽ kinh điển Trung Hoa nhưng không biết làm ăn thương mại, không biết giao dịch làm ăn.
Mất nhiều năm gian khổ đèn sách, tiêu tốn bao nhiêu tiền bạc để học hành, trang bị đủ loại kiến thức Âu Tây, nhưng kiếm miếng ăn chỉ nuôi miệng mình cũng không nổi.
Những người ấy chỉ là “cái tủ kiến thức” suông. Đối với chính miếng cơm của bản thân, đối với lợi ích của đất nước, đối với nền kinh tế của quốc gia, họ hoàn toàn vô dụng, họ chỉ là hạng người “dài lưng tốn vải, ăn no lại nằm”.
(Ai thích đọc quyển trên tìm trên Google là ra ngay)

Cái xã hội tuy dở hơi nhưng chính chúng ta lại đang dở hơi hơn nó, không tìm cách bớt dở đi mà toàn kêu gào một cách rất bản năng.

Tóm lại là vẫn và luôn phải tiếp tục học và đọc. Lúc nào điên hơn sẽ làm những thứ điên hơn. Xin dừng bài này với vài dòng:

Những năm 1990 chúng ta chứng kiến làn sóng các nhà quản lý Mỹ tràn vào VN.

Những năm 2000 chúng ta chứng kiến làn sóng những nhà quản lý Singapore tràn vào VN

Bây giờ chúng ta đang chứng kiến làn sóng những nhà quản lý Ấn Độ tràn vào VN, đâu đâu cũng thấy người Ấn Độ.

Vậy thì vài năm nữa, những lao động Philippines, Malaysia tràn vào VN, sẵn sàng làm bất kỳ việc gì với kỹ năng và có thể sử dụng tiếng Anh vượt trội, thì chúng ta sẽ đi về đâu ?

Năm mới và phương pháp McKinsey + Ebook

Đi làm thêm giờ đầu năm mới, việc thì ngập đầu và quá nhiều suy nghĩ…

Thật sự muốn có một sự đột phá trong năm 2015 này… một cái gì đó trong bản thân khác đi…

Lang thang trên internet, nghĩ về ước mơ ngày nào đó sẽ là một thành viên của McKinsey. “Cái gọi là “Phương pháp McKinsey” thật ra không có gì mới lạ và chẳng khác gì một mớ lý thuyết. McKinsey thành công hơn tất cả nhờ biết cách thực hiện hiệu quả nhất nên khách hàng dù phải trả giá đắt nhất cho McKinsey nhưng vẫn không thể không công nhận rằng đúng là tiền nào của nấy”.

Trước mắt cứ tìm cách áp dụng các nguyên tắc trong Phương pháp McKinsey này đã.

Thứ nhất, muốn thành công thì phải năng động. Tiến hành cách mạng ở bên trong đưa lại cải tiến sáng tạo. Những gì được thực hiện ở McKinsey đều phải đi trước và mở đường cho các đối tác.

Thứ hai, muốn thành công thì phải hợp tác tạo thành đội ngũ, kết tụ nhiều ý tưởng và tạo nên trí thức nổi trội.

Thứ ba, cộng sự tự lãnh đạo chính mình; phần thắng thuộc về những ai nhanh hơn, chủ động hơn và sáng tạo hơn. Khách hàng là một phần của nhóm làm việc. Phải có được thông tin và tri thức từ nguồn để nhanh chân hơn đối thủ cạnh tranh. Để thành công trong việc này cần kết nối những bộ phận nhỏ với nhau thay thế cho bộ máy quản lý cồng kềnh và trì trệ.

Thứ tư, muốn cải tiến sáng tạo cần chấp nhận rủi ro. Cộng sự có trách nhiệm phản biện và tranh luận. Khích lệ và trả công cho cộng sự theo kết quả lao động cụ thể. Thành công tạo ra thói quen làm trì trệ con người.

Thứ năm, doanh nghiệp phải hoạt động trên bình diện toàn cầu, có trách nhiệm cho khu vực và chi nhánh ở đó. Nhờ Internet, các doanh nghiệp nhỏ có thể tạo dựng sự hiện diện toàn cầu.

Thứ sáu, phải liên kết tính năng động của các doanh nghiệp mới vào cơ cấu của các doanh nghiệp đã định hình vững vàng. Cần có những con người vừa muốn thay đổi thế giới vừa có đủ những khả năng kỹ thuật cần thiết để làm việc đó.

Thứ bảy, sẽ thất bại nếu chủ quan, ngạo mạn, phớt lờ những phát triển mới và phân tích sai những nhu cầu đòi hỏi của khách hàng. Định hướng đưa tới thành công phải là “nhà quản lý bám sát thực tế” và “ưu tiên hàng đầu cho khách hàng”.

Thứ tám, những ai không động chạm tới giới hạn của chính mình đều sẽ không thành công. Về lâu dài, chỉ những doanh nghiệp dám “tấn công” và vượt lên trên đối thủ cạnh tranh bằng những sản phẩm sáng tạo thì mới thành công.

Thứ chín, doanh nghiệp chỉ duy trì được vị trí hàng đầu khi dám trực diện với những thách thức luôn thay đổi.

Và cuối cùng, hài hước và cởi mở chứ không cố chấp và bi quan. Chỉ như vậy mới tránh được những tình huống khó xử trong hốt hoảng và tuyệt vọng.

http://doanhnhanonline.com.vn/mckinsey-tien-nao-cua-nay/

Bổ sung thêm ebook Phương pháp McKinsey, thêm một cuốn sách phải đọc năm nay: https://drive.google.com/file/d/0ByQnVUNBBiSnOVBiSkZIM2tuT28/view?pli=1

Phân tích thị trường bán lẻ Việt Nam

Mình đang làm báo cáo về xu hướng thị trường, chế độ lương thưởng của các công ty trong ngành Bán lẻ tại Việt Nam, có vài tài liệu tìm được chia sẻ lên đây. Hi vọng có ích cho ai đó đang cần hoặc đọc để có thêm vốn kiến thức. 🙂

Link folder: https://drive.google.com/folderview?id=0B0B6442H8ridVjZEUGtBQ0U0WHM&usp=sharing

Bạch Dương năm 2015

Lang thang trên mạng thấy bài này, mang về để cố gắng hơn trong năm sau và chuẩn bị thiết kế 2015 Wishlist 🙂

 

Thật khó có thể tưởng tượng làm thế nào cuộc sống của ai đó có thể còn bận rộn hơn trong năm 2015; đó là một câu hỏi thực sự khó cho Song Ngư hay Cự, nhưng Bạch Dương bốc lửa lại là một câu chuyện hoàn toàn khác.

Đối với Bạch Dương năm 2015 hứa hẹn đầy thú vị, sôi động, và quan trọng không kém là sự thanh thản – Bạch Dương sẽ không phải nỗ lực để thành công và chỉ đơn giản là cảm thấy hạnh phúc. Bạn nên gửi lòng biết ơn đến sao Mộc. Trong nửa đầu năm 2015 Mộc tinh sẽ có tác động tích cực cho phép bạn khai thác tiềm năng vô tận của mình! Nói ngắn gọn, cửa sẽ mở ra và tất cả mong muốn của bạn sẽ trở thành sự thật. Và đừng nghĩ quá thấp … Để làm gì? Hãy chơi lớn: trong nửa đầu năm 2015 may mắn nằm trong tay bạn! 100% … Không nghi ngờ gì nữa … Trong thời gian này, bạn sẽ có nhiều động lực hơn để đạt được mục tiêu của mình và chinh phục những đỉnh cao mà bạn đã mơ ước. Và hãy nhớ rằng tất cả mọi thứ sẽ luôn thuận lợi …. Ngọn lửa mà Mộc tinh đốt lên trong năm 2015 của Bạch Dương sẽ cháy mãi. Thậm chí ngay cả Bạch Dương lười biếng nhất cũng chẳng thể ngồi yên. Thụ động đơn giản là không thể xảy ra trong thời gian này; khuynh hướng của những ngày sắp tới và nhu cầu thay đổi sẽ nuôi ngọn lửa bên trong Bạch Dương hướng bạn tự tin tới tương lai. Bạn sẽ có ham muốn thay đổi và như thường lệ, bạn muốn tất cả và ngay bây giờ. Tất cả mọi thứ, mọi nơi và luôn luôn! Trong mùa xuân, bạn sẽ hoàn toàn bị chế ngự bởi trạng thái phởn phơ ngất ngây này! Sức mạnh vô hình này thôi thúc Bạch Dương dấn thân đến những nơi họ chưa bao giờ tới, trải nghiệm những điều bạn chưa bao giờ trải nghiệm và làm những điều họ sẽ phải hối tiếc, nhưng vẫn chọn cách sống ở thời điểm đó bằng cách tận hưởng cuộc sống bạn chưa bao giờ sống qua! Đừng nghe những ai nghĩ rằng điều này là không thể. Bạn có cảm thấy điều đó sắp xảy ra? Hãy tự mình khám phá.

Thay vì làm việc, trong nửa đầu của năm 2015 Bạch Dương nên nghỉ ngơi, tái tạo năng lượng, tạo ý tưởng, lập kế hoạch cho tương lai … và khiến mình tham vọng và táo bạo để có thể vượt qua tất cả. Du lịch nước ngoài hay đơn giản là những cuộc dã ngoại cuối tuần sẽ giúp bạn cảm thấy tốt hơn. Đây là những hoạt động thư giãn để cuối cùng giúp bạn thấu hiểu được điều mà bạn thiếu từ lâu – sự hài hòa trong nội tâm mà bạn đã tìm kiếm rất lâu. Điều này sẽ truyền cảm hứng, kích thích bạn, cung cấp cho bạn những cơ hội mới để trải nghiệm những điều mới mà không phải nhìn lại.

Ai đó có thể hối tiếc thực tế là năng lượng của Mộc tinh không thể kéo dài mãi mãi. Chỉ đơn giản là cảm thấy tuyệt vời, cháy như một ngọn đuốc và để nó đốt cháy những người khác thờ ơ lãnh đạm xung quanh Bạch Dương. Cách này hay cách khác, khi sự náo loạn qua đi và mở mắt ra, có thể bạn sẽ kinh hoàng tự hỏi về những hành động trong quá khứ. “Sao lại thế” … Hãy chắc chắn để không để lại bất kỳ dấu vết nào: không số điện thoại, không địa chỉ liên hệ. Khá buồn cười, nhưng ngay bây giờ bạn thậm chí không thể tưởng tượng được bao nhiêu dự án bạn có thể khởi đầu vào năm 2015 mà không bao giờ nghĩ đến các dự án này cần được theo dõi, giám sát và có kết quả hợp lý. Ai trên trái đất này quan tâm đến những chuyện vặt như vậy! Thật không may, bạn sẽ không thể chối bỏ tất cả những gì đã được thực hiện vào đầu năm 2015. Tất cả các cam kết từ nửa đầu của năm 2015 sẽ phải hoàn thành trong nửa thứ hai, ngay cả khi sự nhiệt tình của bạn giảm xuống một chút và bạn nhận ra chả có gì tốt đẹp cả – bạn phải làm việc để có được kết quả. Mùa hè năm 2015 là rất quan trọng đối với Bạch Dương, nhưng những gì mà bạn dự định làm đều hoàn toàn không có gì đồng nhất với các công việc thông thường hay những việc nhỏ nhặt đáng ghét. Cơ hội là ngược lại bạn sẽ tận hưởng các hoạt động của mình trong năm nay. Và điều quan trọng nhất là kết quả bạn sẽ có thể nhìn thấy gần như ngay lập tức sau khi tham gia vào một dự án mới. Bạn không cần đóng cái gì cả mà chỉ cần bắt đầu … và mọi việc sẽ cất cánh từ đó. Đối tác có lợi, kết nối chuẩn và tiền bạc – tất cả mọi thứ sẽ tìm đến bạn như một trò ảo thuật.

Nguồn: http://anvietson.info/tu-vi-phuong-tay/tong-quan-tu-vi-bach-duong-nam-2015.html

Học, học nữa, học mãi

Hôm nay có hai câu chuyện mình muốn chia sẻ. Hai câu chuyện này mình được nghe trong bài giảng của TS. Hoàng Trung Dũng – nguyên GĐ Khối Quản lý Nhân tài Maritimebank. Với mỗi câu chuyện thì mỗi người sẽ có những suy nghĩ và cảm nhận riêng, do vậy, mình sẽ cố gắng tường thuật lại một cách khách quan nhất, không đưa cảm xúc của bản thân vào câu chuyện.

Câu chuyện thứ nhất về tỷ phú Phạm Nhật Vượng. Thầy Dũng kể về một lần nói chuyện với ông Phạm Nhật Vượng về kinh doanh, ông Vượng đã nói đại ý thế này: “Các anh nghĩ tại sao tôi có thể bán được mỳ ăn liền tại Ukraina? Tôi đã từng phải đi hàng giờ ngoài trời đầy tuyết để bán hàng. Khi về nhà, mặc dù rất mệt và lạnh, nhưng tôi vẫn đọc sách, đọc sách văn học của Nga, đọc báo của Nga, đọc tất cả những thứ gì do người Nga viết ra để hiểu được văn hóa và con người của họ. Khi ăn xôi, tôi cũng giở tờ báo gói xôi ra, vừa ăn vừa đọc, có thể biết thêm tin tức nào đó hoặc cơ hội đầu tư”.

Câu chuyện trên thì không thể kiểm chứng được, nhưng câu chuyện dưới đây thì hoàn toàn có thể.

Câu chuyện thứ hai là về bàn phím của điện thoại Blackberry. Thầy Dũng nói giờ không còn dùng điện thoại Blackberry nữa nhưng vẫn giữ lại, để nhắc bản thân nhớ về một câu chuyện. Đó là khi một người nước Mỹ nói với ông:”Chiếc điện thoại này về Đức thì người Đức tháo ra rồi bố trí lại cho hợp lý với cách gõ tiếng Đức, chiếc điện thoại này về Pháp thì người Pháp cũng làm thế, người Ả Rập cũng làm vậy. Bàn phím QWERTY là phù hợp nhất để viết tiếng Anh. Các nước khác nghĩ ra và làm được tại sao chúng mày lại không làm? Trong khi bọn tao có thời gian 1 tháng để cho các nước đặt hàng và phản hồi có cần tùy biến sản phẩm cho phù hợp với địa phương hay không”.

Thông tin này mình chưa biết, và đã google search, thì thấy có nhiều loại bàn phím biến thể của QWERTY tại các nước khác nhau thật. Các bạn có thể tham khảo một số hình ảnh dưới đây:

800px-BlackBerry_Torch_QWERTZ_Keyboard img-thing

 

Ngoài ra các bạn có thể tham khảo ở link: http://en.wikipedia.org/wiki/AZERTY và ở link: http://en.wikipedia.org/wiki/QWERTZ

Vậy thôi, cảm ơn các bạn đã đọc bài.

Về website Chungta.com

Ngoài lề một chút, vốn là người không thích nói về bản thân và những quan điểm cá nhân, nhưng từ bài này tôi sẽ chia sẻ những trải nghiệm, kinh nghiệm và suy nghĩ của bản thân về mọi thứ, những gì mà có thể diễn đạt bằng ngôn từ…

Tôi tiếp xúc với máy tính và internet khá muộn, nhưng đó cũng có thể là điều may mắn, vì nhờ vậy, khi đứng trước biển thông tin tốt – xấu, thật – giả lẫn lộn trên internet, tôi thấy mình đã tiếp thu một cách “có chọn lọc”.

Thời gian đầu, nhà chưa lắp mạng internet, tôi đã từng có thời gian khoảng vài tháng, cách hai, ba ngày lại ra quán internet lưu các trang web dưới dạng html, copy vào USB để mang về nhà đọc offline. Đến bây giờ, tôi vẫn chưa quên được cảm giác hào hứng khi vào những trang web quen thuộc, lướt qua các tiêu đề và save liên tục các bài viết. Dù bây giờ không phải như vậy nữa, nhưng đôi lúc thấy tài liệu nào hay tôi vẫn lưu lại theo cách như vậy để tiện xem lại. Điều đó tôi thấy rất cần thiết, vì internet có một điểm bất lợi so với sách, báo truyền thống – cứ tạm cho là như vậy – đó là khi cần tìm lại tài liệu nào đó, có thể bạn sẽ chẳng bao giờ thấy được nữa (kể cả khi đã bookmark). Vậy mới thấy, khi con người đam mê, mong muốn làm điều gì thì thế nào cũng tìm ra được cách để thực hiện.

Với suy nghĩ của tôi, báo chí hiện nay tại VN đọc chỉ để cho vui, còn thật – giả, đúng – sai thế nào chẳng thể biết, kể cả những trang web được coi là uy tín và nhiều người quan tâm. Nhưng có những trang web tôi từng theo dõi một khoảng thời gian khá dài, có nhiều bài hay như: Genx.vn, Blog Hiếu Orion, Nghiatq Blog,… Có lẽ vì nhiều lý do, những trang web đó hoặc biến mất hoặc không còn cập nhật bài mới. Nhưng có một trang web đã từng đóng cửa và hoạt động trở lại, trang web mà tôi đã ghé qua nhiều nhất, đọc nhiều nhất và có lẽ học được nhiều từ đó nhất là Chungta.com. Chungta.com đã từng đóng cửa một thời gian do có vấn đề liên quan đến giấy phép hoạt động trang thông tin điện tử tổng hợp. Hiện nay, trang web đã hoạt động trở lại với cùng địa chỉ, nhưng các bạn có thể đọc những bài viết cũ tại: http://web.archive.org/web/20110423125159/http://chungta.com/ . Nói thêm một chút, web.archive.org là “cỗ máy thời gian” trên internet, trang web này sao lưu hầu hết các trang web trên thế giới, đây cũng là nơi các bạn có thể tìm lại những thông tin đã bị chủ nhân xóa đi.

Những bài viết của trang Chungta.com trước đây tôi thấy sâu sắc hơn, chất lượng hơn và “thấm” vào bản thân dễ dàng hơn. Tôi vẫn thích ngồi hàng giờ đọc lại những bài viết từ những năm 2006, 2007 của Chungta.com. Đó cũng là lý do tại sao gần đây tôi hay “đào mộ” những bài viết từ rất lâu của Chungta.com và đăng lại, tôi cảm thấy để những bài viết đó đi vào lãng quên thì thực sự rất đáng tiếc.

Chỉ vậy thôi, đó là câu chuyện và cái “duyên” của tôi với những trang web đã từng lướt qua.